Review truyện Thất Tịch Không Mưa
Một người lười đọc truyện như mình sẽ không nghĩ có một ngày lại có thể đọc một cuốn truyện một cách say mê đắm đuối từ đầu đến đích như vậy được. Nhưng điều đó lại thực sự xảy ra, mình đã đọc hết một cuốn truyện từ đầu đến cuối thật các bạn ạ. Xưa nay từ trước đến giờ mình cũng không thích thể loại ngôn tình, se cho mấy nhưng lần này mọi thứ điều đảo ngược, mình bị một cuốn truyện thể loại ngôn tình, se và đặc biệt là nó thực sự đã làm mình xúc động muốn rơi nước mắt và nếu như các bạn là một người là một người hay theo dõi truyenff thì chắc các bạn từng lướt thấy truyện Thất Tịch Không Mưa. Truyện có một sức hút vô cùng mạnh mẽ đã kéo mình lại từ bờ bên kia của Ngôn tình thì bây giờ mình đã trót dạy mê rồi và để hiểu rõ sứ hút nó như thế nào cùng mời các bạn cùng Review Truyện Thất Tịch Không Mưa cùng mình nhé!
Review truyện Thất Tịch Không Mưa
Truyện Thất Tịch Không Mưa của Lưu Vũ Tình thật sự là một tác phẩm khiến bao người rơi nước mắt, từng câu văn câu chữ của tác giả điều đọng lại trong lòng người đọc một cảm xúc xót xa đến khó tả, tác phẩm được viết theo thể loại ngôn tình hiện đại kết hợp sự xúc động thanh mai trúc mã. Mình xin được tóm tắt sơ lược về truyện cho các bạn nghe nhá. Nữ chính của chúng ta đã yêu thầm một chàng trai từ năm cô nhỏ tuổi, nhưng mãi đó cũng chỉ là tình yêu thầm, cô như nếm được sự ngọt ngào của một quả xoài mới chính nhưng trong đó lại có một vị chát chát chua chua và đó cũng chính là số kiếp của cô và chàng trai này, cô và anh ta dường như rất ít gặp nhau nhưng dường như mọi thứ đã được sắp xếp, cô sẽ gặp anh và mỗi lần đều cách nhau 3 năm, năm 15 tuổi cô và anh đã gặp nhau nhưng lại xa nha, năm 18 tuổi cô đi lấy chồng nhưng đó là lời bài hát thôi nhé mọi người, và trong truyện cô lại gặp được anh nhưng lần này cô lại buồn bã quay về, năm 21 tuổi theo đúng chu kì 3 năm thì cô đã gặp được anh lần này là anh chàng kìa buồn khi mẹ anh ta mất. Mọi thứ dường như sụp đổ với cô khi năm 24 tuổi, anh kết hôn, anh cùng người vợ của mình đi đến một nơi thật xa để tận hưởng cuộc sống riêng của hai vợ chồng. Cô tuy có thể mất tất cả nhưng cô không thể mất đi anh ta người mà có thể che chở và là người hiểu cô nhất, nếu như ngày 7-7 là ngày Ngưu Lang Chức Nữ gặp nhau thì liệu nữ chính của chúng ta sẽ có được một ngày 7-7 không mưa để có thể gặp lại anh một lần nữa. Và còn một điều mình xin được phép tiết lộ với mấy bạn nữ chính Thiên Tình và nam chính Hàn Vũ là hai anh em, cô đã cảm thấy tình cảm của mình dành cho người anh trai quả thực sự quá lớn lao, cô biết thứ tình cảm này đã vượt xa tình anh em, và thế cô đã yêu thầm anh trai của mình, một tình cảm vấp phải sự phản đối kịch liệt của dư luận và xã hội. Nhưng mọi thứ đều đem lại cho ta một cảm giác khó tả khi một ngày anh lại phát hiện ra cô em gái Thiên Tình mà mình ngày đêm thương yêu che chở và xem là bảo bối thì ra cô lại được ba mẹ mình nhận nuôi từ khi còn rất nhỏ, và cũng chính từ lúc đó anh đã thực sự nhận ra mình đã rung động cô em gái Thiên Tình này rồi. Nhưng một lần nữa, khi họ đã quyết định sẽ tiến đến với nhau và bất chấp mọi dư luận để đến bên nhau không màn đến những gì mà mọi người bàn tán thì nam chính chúng ta lại một sự thật được hé lộ khi Hàn Vũ và cô em gái của anh là Thiên Tình lại là anh em cùng cha khác mẹ.Quả thật những điều khó khăn nhất dường như đã xảy ra đến 2 người.
Và cứ như thế để có thể dành cho cô những điều tốt đẹp nhất chàng trai đã quyết định bỏ đi thật xa, dìm sâu tình cảm mà mình trân trọng bấy lâu nay suy nghĩ của anh cũng cho thấy anh yêu cô ấy đến chừng nào Đừng nói, cả đời này cũng đừng nói, tội này cứ để mình tôi gánh là được, tội loạn luân rất khó chịu đựng, dù sao cuộc đời tôi đã bị huỷ hoại rồi, tôi không muốn huỷ hoại cả cô ấy nữa". Sau bao nhiêu thời gian mà tôi đã nói ở trên thì cuối cùng theo như tôi nghĩ thì đây là một cái kết đẹp. Nữ chính chúng ta mắc một căn bệnh nan y và rồi phải mất đi, và nam chính ta cũng đã mắc một căn bệnh giống cô, tưởng chừng như thế giới này đã đem đến nhiều sự khó khăn cho cả người thi bây giờ họ đã có thể hạnh phúc ở thế giới bên kia, tuy không nói được liệu họ có thể hạnh phúc được thế giới bên kia hay không nhưng ít nhất họ đã được bên nhau.Và cứ như thế để có thể dành cho cô những điều tốt đẹp nhất chàng trai đã quyết định bỏ đi thật xa, dìm sâu tình cảm mà mình trân trọng bấy lâu nay suy nghĩ của anh cũng cho thấy anh yêu cô ấy đến chừng nào Đừng nói, cả đời này cũng đừng nói, tội này cứ để mình tôi gánh là được, tội loạn luân rất khó chịu đựng, dù sao cuộc đời tôi đã bị huỷ hoại rồi, tôi không muốn huỷ hoại cả cô ấy nữa". Sau bao nhiêu thời gian mà tôi đã nói ở trên thì cuối cùng theo như tôi nghĩ thì đây là một cái kết đẹp. Nữ chính chúng ta mắc một căn bệnh nan y và rồi phải mất đi, và nam chính ta cũng đã mắc một căn bệnh giống cô, tưởng chừng như thế giới này đã đem đến nhiều sự khó khăn cho cả người thi bây giờ họ đã có thể hạnh phúc ở thế giới bên kia, tuy không nói được liệu họ có thể hạnh phúc được thế giới bên kia hay không nhưng ít nhất họ đã được bên nhau. "Tình, đợi anh! Chỉ cần được ở cùng em, anh sẽ không hối hận em hiểu không, Tình?" - trích lục.
"Tình, đợi anh! Chỉ cần được ở cùng em, anh sẽ không hối hận em hiểu không, Tình?" - trích lục.
sau đó mới quay đầu thu dọn thủy tinh vỡ dưới đất.
Cả người cô hơi lắc lư, cô nặn ra nụ cười yếu ớt: “Anh, em đói.”
Gói mảnh vỡ thủy tinh vào trong giấy báo rồi vứt vào thùng rác, anh ngẩng đầu nhìn cô: “Em muốn ăn gì?”
“Ừm… bánh đậu đỏ bán trước miếu thổ địa.”
“Xa lắm!” Giọng anh không nghe ra tâm tư.
“Người ta muốn ăn mà!”
Anh mắt sâu lắng của anh nhìn cô chăm chú trong vài giây. “Được, anh đi rồi về ngay.”
Nghe thấy tiếng đóng cửa, cô lấy hết sức lực, cả người đổ sụp xuống giường.
Đầu choáng váng, trời đất như quay cuồng, đau đớn vô cùng, người cô co giật, bàn tay run rẩy tìm đầu giường, lần về phía thuốc giảm đau bên phải. Thuốc giảm đau đã lấy đi trước một bước, được lấy ra đúng liều lượng kèm theo một cốc nước để cô uống.
Cô ngạc nhiên đến mức không thể động đậy: “Anh..”
Anh vẫn không lên tiếng, im lặng giúp cô xoa bóp đôi chân co giật.
Một giọt, hai giọt…từng giọt nước ấm nóng rớt xuống chân cô.
“Anh, anh đừng như vậy, đừng khóc…” Cô xót thương vỗ nhẹ hai gò má ươn ướt của anh, dường như anh gầy hơn rồi.
Trên đây mình có trích một một vài đoạn tình cảm của hai nhân vật của chúng ta mà theo mình là đem lại cảm xúc cho mình nhất.Cuối lơi lờiminhf xin chúc cho các bạn có những phút giây thật thư giãn thoải mái bên truyenff!.