Review Truyện Ngủ Cùng Sói
Đã nhắc đến ngôn tình thì ta không thể không nhắc đến nữ nhà văn chuyên viết về truyện ngôn tình khiến cho bao người say đắm cô và đó chính là Diệp Lạc Vô Tâm, cô sinh ngày 13 tháng 6, với sự học thức đạt tới đỉnh cao bằng tiến sĩ, điều đó có thể nói lên cô là một người tài giỏi đến như thế nào, nhưng Tâm Tâm của chúng ta lại cực kỳ vô cùng thích viết truyện, cô sở hữu lối viết phong cách riêng biệt, cô luôn biết cách tạo điểm nhấn cũng như khiến cho các Fan của cô đều tan chảy bởi những hình tượng nhân vật mà cô xây dựng nên.Và cũng chính vì thế sau khi đọc xong tác phẩm này tôi quyết định review ngay cho các bạn xem bởi đây có thể nói là một truyện vô cùng xuất sắc của cô, và không để các bạn chờ lâu nữa mình cũng tiến tới tác phẩm nào, đó là Ngủ Cùng Sói, một siêu kinh điển của Tâm Tâm.
Review Truyện Ngủ Cùng Sói
Có một điều mà tôi lưu ý một số bạn, truyện Ngủ Cùng Sói của có chứa khá nhiều yếu tối đẫm máu kinh hãi, nếu như bạn không thích truyện này thì hãy bỏ qua nhé.
Truyện kể về một cô bé ngay từ nhỏ đã chịu nhiều nỗi đau ám ảnh, khi chỉ vừa mới có 7 tuổi thì cô đã lần lượt chứng kiến cảnh máu của cha chảy lên láng, nước mắt của mẹ, và hình ảnh người anh trai luôn mở mắt nhìn mình vì thế cô luôn ám ảnh những hình anh đó theo cô cho mãi về sau, càng ghê rợn hơn nữa Hàn Trạc Trần đã không giết cô do cô còn quá nhỏ và thế hắn đã đem cô về nuôi không suy nghĩ gì cả biến cô thành con gái của anh, thật ghê rợn đúng không nào, có lẽ cô bé này sẽ hận tên này mãi mãi và luôn khắc sâu tên anh trong đầu cô, khi về nhà hắn để tránh sự nghi ngờ của mọi người hắn đã thay đổi luôn cả danh phận của cô khi đã đặt tên cho cô bé là Hàn Thiên Vu và là con gái của anh, được nuôi dưỡng chăm sóc tận tình những cô bé 7 tuổi ngày ấy và đến 11 tuổi cô vẫn không thể nào quên những hình anh ấy và dường như nỗi oán hận đó thực sự rất lớn khiến cho đứa trẻ không kiềm chế được bản thân. Và mọi chuyện cứ thế xảy ra với Hàn Trạc Thần, cô còn biết đầu đọc cả anh khi chỉ mới 13 tuổi cô đã bỏ cả thuốc ngủ vào trong ly nước của anh, đến năm cô 15 tuổi dường như cô đã ý thức được những hành động của bản thân, khi cầm một chiếc đãi trên tay khi chuẩn bị hạ sát thì cô đã kịp thời kiềm chế bản thân.Qua những năm tháng được anh nuối lớn lên có lẽ trong số chúng ta ai cũng đều cho cô bé này, thực sự nỗi mất mát quá lớn, một nỗi đau có thể theo một người đến cả đời, cô bé đã có những lần đấu trí với chính bản thân của mình, lại còn ghê rợn hơn nữa khi chính kẻ đã giết hết người thân của mình lại là người mình chung sống bấy lâu nay, hiện tại là người cha của mình, luôn yêu thương, nhưng có lẽ mọi thứ vẫn chưa đủ khi đã có nhiều lần cô đã định giết chết Hàn Trạc Thần.
Ta có thể thấy sự xuất sắc như thế nào của tác giả Diệp Lê Vô Tâm khi cô lại một lần nữa khiến cho người đọc không khỏi xót xa, tôi còn không bỏ sót cả từ nào trong truyện của cô, cô nắm bắt được tâm lý của con người, cô đã thành công trong việc dân dắt tác giả lôi cuốn theo từng chi tiết trong từng câu văn của cô, đã thế việc xây dựng một hình tượng nhân vật của cô thực sự quá xuất sắc,nhưng chuyện vẫn còn hay phía sau khoan hả khen Tâm Tâm nhà ta nhá!
Khi lớn lên cô lại bị người khác bắt cóc, và trong lúc bị người khác cưỡng hiếp và bước ngoặt đã xảy ra tại đây khi trong hoàn cảnh ấy cô lại lấy động với Hàn Trạc Thần và nghĩ tới chuyện gia đình cùng anh và còn hôn anh, có lẽ cô đã có thứ tình cảm khó nói với người cha nuôi mà mình từng rất hận này.Chính nỗi hận và sự chen lấn của tình yêu đã khiến lương tâm cô day dứt và đang cấu xé lẫn nhau đó là cuộc đấu tranh của con tim và lý trí, nhưng tôi tin rằng Tâm Tâm của chúng ta sẽ cho chúng ta một cái kết thật đẹp.
Ngủ Cùng Sói của cô đã thực sự chạm đến trái tim của một người nhỏ bé như tôi, cô đã đem lại cho tôi một cảm xúc thật khó tả, một sức hút có một không hai, tôi dám chắc rằng bạn sẽ không thể ngừng đọc được những truyện của bé Tâm Tâm đâu, Cô như đang hát cho chúng ta một khúc tình ca sâu lắng dễ nghiện.
“Trước đây, cũng như bao đứa trẻ khác, tôi có một mái ấm hạnh phúc. Cho dù gia cảnh khó khăn, thường phải di chuyển chỗ ở, nhưng tôi có bố mẹ yêu thương, anh trai bảo vệ.
Tất cả thay đổi vào cái ngày Hàn Trạc Thần xuất hiện.
“Con yêu, mau xuống đi, kẻo ngã đấy!” Bố luôn yêu tôi nhất. Ông thường đỡ tôi từ cửa sổ đặt xuống đất bằng cánh tay chắc nịch, hôn lên má tôi, những sợi râu cứng của ông chạm vào mặt khiến tôi hơi đau.
“Chú đẹp trai kìa!” Tôi chỉ ra ngoài cửa sổ rồi nhìn xuống dưới. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy ai đẹp trai như thế. Người đó mặc chiếc áo choàng đen, không cài khuy, gió thổi cuốn vạt áo lên để lộ chiếc áo sơ mi màu đen, quần âu cũng màu đen. Màu đen đề lại hình bóng mờ ảo giữa nắng trưa.
Người đó nhìn theo ánh nắng, những sợi tóc đen mượt bay bay, đôi mắt sâu thẳm, sống mũi thẳng, khóe miệng như hé cười...
Dung mạo tuyệt vời, không chút tì vết như trong truyện cổ tích hiện ngay trước mắt tôi. Tôi hiếu kỳ mở to mắt, hình bóng mờ ảo bỗng tỏa sắc vàng!
Năm đó, mọi ký ức đều mơ hồ, duy chỉ có khuôn mặt tuyệt đẹp khắc sâu trong tâm trí tôi, khiến tôi phải trèo lên cửa sổ tầng hai ngó nhìn khuôn mặt ấy.
“Á!” Bố tôi kêu thất thanh, rồi đưa tôi vào phòng mẹ đang dọn đồ. “Mau đem con đi ngay, chúng tìm đến rồi đấy!”
“Là Hàn Trạc Thần ư?!” Mặt mẹ tôi trắng bệch, bà đờ người ra một lúc rồi vội lao đến nắm lấy tay bố tôi: “Anh thì sao? Chúng ta cùng trốn.”
“Anh sẽ ngăn chúng lại.” Bố hốt hoảng đẩy mẹ và tôi ra ngoài ban công toàn những đồ linh tinh, một chiếc va li phủ đầy bụi đập vào người tôi nhưng bố không hề hỏi tôi có đau không mà hét lên thúc giục mẹ, rất đáng sợ: “Còn không đi đi kẻo không kịp đâu. Mau nhảy xuống đi!”
Bố vội vàng mở cửa sổ, nhìn thấy bên dưới có người, do dự một chút, giọng lạc đi: “Đứng đây, đừng có ra ngoài.”
“Em không...”
Mẹ chưa nói hết câu thì bố đã đóng cửa ngoài ban công “rầm” một tiếng.
Tôi nhìn qua lớp kính mờ đục thấy bố vừa chạy đến cửa thì bị một người đàn ông vận bộ vest màu đen xô đẩy, đạp ngã xuống chiếc sofa, tiếp đó hơn mười người đàn ông cũng vận y phục màu đen đứng xếp hai bên, không hề nhúc nhích.”- Trích truyện.
Truyện đã cho chúng ta thấy được sự giằng xé của con tim khi diễn tả nội tâm của một cô bé vô cùng tỉ mỉ và chỉnh chu, Truyện vừa mang lại cảm giác nhẹ nhàng lại vừa sâu lắng đến khó tả thực sự quá mê tác phẩm này luôn. Và nếu như bạn còn đang phân vân không biết lựa chuyện nào để đọc thì tại sao lại không thử với tác phẩm này sẽ không uổng phí đâu tôi hứa đó, các bạn có thể tìm kiếm truyenff để đồng hành cùng tôi để có thể đọc được những chuyện hay hơn nữa, chúc các bạn có những phút giây thật thư giãn bên cạnh truyenff.net.